Bởi vì sau thảm họa, chúng ta thường hướng về tâm linh hơn. Nghe thì buồn, nhưng ít ra trong bụi gai chúng ta còn có hoa hồng. Tương tự, trong biến cố gần đây, qua chiến tranh ở Kosovo, con người cảm thấy gần gũi với nhau hơn, thương yêu, chia sẻ hơn, và thông cảm nhau hơn.
Thượng Ðế sẽ không thăm người tội lỗi như mình v.v. Nhưng thật ra, tất cả chỉ là cạm bẫy của lực lượng phủ định để đẩy chúng ta xuống, ép chúng ta phải phục tùng thế giới vật chất này, vì con của Thượng Ðế luôn vẫn là con của Ngài, cho dù hành động vì sai lầm hoặc do vô minh, vẫn luôn luôn được Cha tha thứ. Một khi biết được Cha, mọi việc đều minh bạch và được tha lỗi.
Rượu cũng trì trệ cuộc sống của quý vị, trì trệ công việc của quý vị, trì trệ rất nhiều thứ. Mỗi khi quý vị chạm vào rượu, quý vị thật tình không muốn sống lâu. Sự thật là vậy. Cơ thể con người không thích hợp với trạng thái say sưa này. Rượu làm hư hại thần kinh, giảm trí thông minh, và giảm tuổi thọ. Tùy quý vị lựa chọn để sống một đời nguy hiểm hay yên tĩnh. Trên đời có rất nhiều cám dỗ, rất khó để cưỡng lại. Nhưng nếu quý vị thích sống một cuộc đời lành mạnh hơn, năng động hơn, lợi ích hơn, thì tốt hơn là nên tránh uống rượu.
Không có gì là địa ngục đời đời. Nếu quả thật có một địa ngục đời đời, vị Thượng Ðế tạo địa ngục đó phải là rất kinh khiếp, tàn ác. Quý vị nghĩ có hợp lý không? Những gì chúng ta làm, cho dù xấu và tệ bao nhiêu, đó cũng chỉ là ngắn ngủi, tạm thời. Sao lại có thể đo lường bằng địa ngục đời đời? Làm sao một Thượng Ðế công bằng, có thể định một trừng phạt đời đời cho một hành động hữu hạn, dù xấu ra sao? Phải không?
Thật ra chúng ta đã chọn sẵn trong lúc còn sống bằng cách xử sự theo những gì mình muốn trở thành. Nếu muốn giống Thượng Ðế, chúng ta nên cư xử như một người nhân ái - từ bi, quảng đại, cảm thông, tha thứ và thánh thiện, v.v. Nếu muốn hành động trái ngược với Thượng Ðế, thì có thể chúng ta sẽ không giữ Mười Ðiều Răn, sẽ làm tất cả những việc trái ngược với giáo lý của Chúa Giê-su, chẳng hạn vậy. Rồi lúc lìa đời, lối suy nghĩ theo thói quen sẽ không cho phép chúng ta đi đến một thiên đàng cao đẳng hơn.
Mọi đau khổ và bệnh tật là do ý chí tự do của mình. Khi chúng ta làm việc gì không thích hợp với cơ thể, dĩ nhiên thân thể bị bệnh. Thí dụ, nếu hút thuốc quá nhiều, đôi khi chúng ta bị đau phổi, và người ngồi bên cạnh cũng bị khói thuốc làm bị bệnh gián tiếp. Chẳng hạn, tôi là nạn nhân của khói thuốc gián tiếp. Nếu uống rượu quá nhiều, lúc đó quý vị sẽ bị say và cảm thấy khó chịu, nhức đầu, và có thể bị vài biến chứng khác lên quan đến uống rượu. Ðại khái vậy. Những việc khác chúng ta vô ý làm cũng sẽ ảnh hưởng đến thân thể, và sẽ hiện ra qua bệnh tật. Tất cả những điều này có thể được chữa lành bằng sự trở lại với Thượng Ðế và để Ngài chữa những khuyết điểm của mình.
Tập trung vào bất cứ nơi nào mà không có hướng dẫn đúng là một điều nguy hiểm. Bởi vì chúng ta đã quên quá nhiều về mình, mà chúng ta phải học lại từ A, B, C. “Ðan điền” là danh từ Trung Hoa, có nghĩa là huyệt ở bụng, vốn ở gần bao tử, quanh rốn, dưới rốn một chút. Luân xa này, trung tâm của thân thể này, cũng là một trung tâm năng lực. Chúng ta có nhiều trung tâm năng lực trong thân thể. Như trong một quốc gia, chúng ta có nhiều nhà máy điện khác nhau, phân phối điện cho toàn thành phố hoặc toàn quốc. Trong thân thể, chúng ta có nhiều trung tâm khác nhau để tập trung lực lượng tâm linh cũng như ý chí. Chúng ta có trung tâm này ở bàn chân, ở đầu gối, ở bộ phận sinh dục, ở bụng, huyệt đan điền, ở tim, ở cổ họng. Chúng ta có ở đây, ở đó, và ở đó nữa? Cánh cửa cao nhất để chúng ta rời khỏi thân thể này lúc qua đời là trung tâm mắt thứ ba, trung tâm trí huệ. Ðể tránh bị hoang mang, đi sai đường, đi xuống cảnh giới sáng tạo thấp hơn, chúng ta nên tập luyện ra vào bằng cánh cửa này khi còn sống, vì Thượng Ðế ngự nơi đây, trí huệ ở đây. Do đó, tôi không muốn chiếm nhiều giờ của quý vị bằng cách dạy quý vị đi từ dưới chân đi lên, dù quý vị có thể làm vậy. Vào thời xưa, con người sống đến 800 hoặc 1.000 năm. Họ có thể vui đùa làm đủ mọi việc từ dưới đi lên, từ trong ra ngoài. Chúng ta không còn thời gian nữa. Ðời sống chúng ta càng ngày càng ngắn mặc dù có nhiều tiến bộ kỹ thuật, nên chúng ta phải làm nhanh. Chúng ta phải tu tập nơi quan trọng, nơi duy nhất chúng ta có thể đi ra, đi vào thân thể để lên cảnh giới tình thương cao đẳng.