XƯỚNG NGÔN VIÊN: Bây giờ, xin mời quý vị cùng theo dõi phần 1 của chương trình 5 phần tựa “Dirk Schröde: Mở rộng giới hạn – Sống trong ánh sáng” trên tiết mục Giữa Thầy và Trò.

Là một ký giả du hành, tác giả, nhiếp ảnh gia, và thuyết trình viên, Dirk Schröder đã thí nghiệm và thực hiện nghiên cứu việc sống không cần ăn từ năm 2004. Ông là tác giả sách “Nuôi dưỡng bằng ánh sáng, Mở rộng giới hạn – Sống trong ánh sáng,” cũng như quyển sách hoàn tất gần đây: “Từ biệt ăn uống, Nhấm nháp thì được.” Trong những sách này, ông ghi chép hành trình cá nhân, gồm những thảo luận với nhà chữa bệnh bằng linh lực, bác sĩ y khoa, chuyên gia kiêng ăn, và chuyên gia sống bằng khí lực, Bác sĩ Michael Werner và Jasmuheen. Ra đời ở Altena/ Northrhine-Westfalia, Đức quốc năm 1954, Dirk Schröder đã luôn luôn có hứng thú trong việc mở rộng những giới hạn của đầu óc và thân thể con người. Thực tế, chính sở thích này đã dẫn ông đến việc từ bỏ việc làm thứ nhất của ông.

Dirk Schröder: Tôi học ngành kỹ sư điện, và tôi là một kỹ sư. Tôi luôn luôn muốn làm điều gì đó lợi ích người khác. tôi có việc làm tại Siemens và có một nhân viên đã ở đó kể từ lúc ông đến tập sự. Tôi làm việc với ông ta cho đến lúc ông về hưu. Tôi thấy điều gì đã xảy ra cho người này. Thật là một mô hình phủ định nên tôi tự nhủ: “Không, Dirk, ngươi không muốn kết thúc lối này.” Rồi nghề nghiệp của tôi thay đổi nhanh. Tôi từ chức.

Tôi quyết định viết cẩm nang du lịch, và không ai tin nổi điều này bởi vì tôi luôn luôn được 4 hoặc 5 điểm trong môn ngôn ngữ Đức. Và cha mẹ tôi, những người quanh tôi, đưa tay lên bàng hoàng, nói: “Chuyện gì xảy ra với anh ta?” Nhưng tôi có một niềm vui từ ý tưởng này. Chu du khắp quốc gia hàng tuần và hàng tháng, thám hiểm đến tận chi tiết nhỏ nhất. Vào lúc đó, tôi có một người bạn gái giỏi về ngôn ngữ và vì thế cô ta có thể sửa văn phạm của tôi và tôi nói: “Được, chúng ta sẽ làm.” Kể từ đó, đời tôi đã thật sự thay đổi. Tôi làm những điều mang cho tôi niềm vui. Lúc khởi đầu tôi không kiếm ra tiền, nhưng tôi vui với việc mình đang làm. Vì thế tôi nhận thức rằng điều quan trọng là làm những gì đúng và thích hợp với tôi.