XƯỚNG NGÔN VIÊN: Trong chương trình hôm nay, chúng tôi chiếu phần đầu tiết mục 2 phần về người sống không ăn phi thường, Maria Domenica Lazzeri. Được Giáo hội Công giáo chính thức công nhận là một vị thánh, Maria Domenica Lazzeri còn được gọi là “Thánh Meneghina,” một Bầy tôi của Thượng Đế. Sinh ở Capriana, Ý Đại Lợi, ngày 16 tháng 3, 1815, Maria Domenica là con út trong 5 người con của Margaret và Bortolo Lazzeri. Với cha kiếm thu nhập đều đặn trong nghề thợ phay và đời sống gia đình hài hòa, Maria vui hưởng tuổi thơ an bình và được học hành tốt tại một trường địa phương. Maria là một thiếu nữ rất sâu sắc, với ước muốn mạnh mẽ phục vụ người khác. Bà cống hiến thời gian cầu nguyện, hoặc là giúp người khốn khó, hoặc làm việc giúp gia đình. Khi vài bệnh dịch lan tràn khắp Ý Đại Lợi, bà nâng đỡ láng giềng và người dân trong những cộng đồng gần đó, thường là bằng cách chăm sóc con cái họ khi họ đau ốm. Trong thời niên thiếu, Maria Domenica Lazzeri trở nên có hứng thú học hỏi về đời sống của thánh nhân. Bà say mê đọc bất cứ điều gì bà tìm được về họ, đặc biệt là giáo lý của Thánh Alphonsus Maria de Liguori. Tuy nhiên, sách bà thích nhất là về Chúa Giê-su, và bà thường đọc đi đọc lại kinh điển về những ngày cuối của Chúa trên thế gian. Ngay trước sinh nhật thứ 14, cuộc sống thoải mái và môi trường chung quanh của Maria Domenica bỗng nhiên thay đổi. Cha của bà bất ngờ bị bệnh viêm phổi và nhanh chóng qua đời. Maria cảm nhận một sự câu thông sâu xa với cha, nên khi ông qua đời, sức khỏe của bà suy sụt và thân thể bà từ từ yếu đi. Những triệu chứng của bà rất kỳ bí và các bác sĩ không chẩn đoán được nguyên nhân là gì. Maria Domenica khám phá rằng niềm an ủi duy nhất là đức tin của bà và sự phục vụ người khác, và, mặc dù bản thân rất yếu đuối, bà tiếp tục giúp người khác bất cứ khi nào có thể.
Khi Maria được 17 tuổi, một cơn dịch gọi là bệnh cúm càn quét toàn vùng nơi bà sống. Suốt 2 năm kế, Maria chăm sóc không ngừng những gia đình bị bệnh trong cộng đồng. Năm 1833, khi Maria được 18 tuổi, mẹ của bà bị nhiễm cúm và ngã bệnh một tuần lễ. Vào ngày lễ Đức Mẹ Maria thăng thiên, 15 tháng 8, Maria cũng lâm trọng bệnh. Chịu đau đớn cực kỳ, tay chân của bà bị liệt, khiến bà không thể ra khỏi giường. Thoạt đầu, bác sĩ của bà, bác sĩ Leonardo Cloch của bệnh viện Dân Quân Trento, tưởng Maria đã nhiễm bệnh cúm như mẹ của bà, nhưng bệnh trạng của bà khác với một căn bệnh tạm thời. Suốt năm sau đó, bệnh của Maria Domenica với những triệu chứng không thể giải thích biến tệ hơn cho đến khi bà trở thành hoàn toàn liệt giường. Trong thời gian này, Maria Domenica ngày càng bớt ràng buộc vào thức ăn và thức uống. Cơn đói của bà giảm đi, và lượng thức ăn, thức uống dần dần giảm thiểu cho đến khi bà không còn tìm thức ăn, thức uống như một cách để duy trì sự sống.