THANH HẢI VÔ THƯỢNG SƯ GIẢNG VỀ MÔI SINH
 
Ăn Chay Là Giải Pháp Cứu Vãn Thế Giới - Hội thảo Luân Đôn    Phần 3
Phần 1 ( 66 MB )
Phần 2 ( 63 MB )
Phần 3 ( 71 MB )
Phần 4 ( 37 MB )


Hội viên của hội (nữ): Thưa Sư Phụ. Con xin được hỏi một câu?

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Được. Ai cũng hỏi được.

Hội viên của hội (nữ): Theo các bản tin thường báo cáo, Trung Quốc và Ấn Độ là những nơi thải thán khí nhiều nhất, vì họ là những xứ đang phát triển và phát triển rất nhanh.

Ngài có đồng ý vậy không? Đồng thời dường như họ đang làm rất nhiều việc để chống lại vấn đề này. Tuy vậy, các quốc gia Tây phương không muốn bỏ thịt, không muốn thay bóng đèn, vì họ nghĩ phía bên kia của thế giới không làm phần của họ.

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Phải. Cho nên cứ ngồi đó chờ nhau. Giải pháp là vậy sao? Chơi trò trách nhau. Được, hãy nhìn xem, bất luận ai đúng, ai sai, bây giờ không có thời giờ để trách nhau, chúng ta cứ phải làm việc đó với nhau.

Bởi vì bản thân tôi không muốn trách bất cứ ai hay bất cứ quốc gia nào. Tôi thậm chí không muốn đổ lỗi cho ai về vấn đề này.

Bởi vì họ làm những gì họ làm, để sinh tồn theo những gì họ biết. Hiểu không? Những gì họ nghĩ là tốt nhất, cho dân tộc, quốc gia của họ. Hoặc những gì họ thậm chí phỏng theo từ nơi nào khác, từ những quốc gia gọi là khá hơn, hoặc phát triển hơn. Nên, không phải một người, một quốc gia, hay vài quốc gia chịu trách nhiệm về thán khí. Chúng ta đều có trách nhiệm.

Bởi vì trong quá trình tiến hóa lâu dài, chúng ta đều đã có góp vài phần, dù là nhỏ đến đâu, vào tình trạng chúng ta đang có ngày nay. Do đó, cho dù Trung Quốc và Ấn Độ là những quốc gia thải thán khí số một, giả sử, cho dù họ là như vậy, thì đó là vì dân số khổng lồ của họ.

Hội viên của hội (nữ): Dạ.

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Cũng có lẽ vậy. Không phải chỉ vì sự phát triển nhanh của họ. Các quốc gia khác trong số này, họ đang làm điều gì đó cũng để cố ngăn và giảm ảnh hưởng hâm nóng toàn cầu.

Chỉ là không đủ nhanh. Không phải chỉ Ấn Độ hoặc Trung Quốc, mọi nơi đều không đủ nhanh. Như quý vị biết, theo báo cáo Liên Hiệp Quốc và bằng chứng khoa học, thán khí cũng chưa phải là độc hại nhất, chưa phải là thứ độc nhất trong tất cả chất ô nhiễm. Tôi sẽ đương cử vài thí dụ. Chẳng hạn, khí mê-tan mạnh gấp 23 lần hơn thán khí. Và khí nitrous oxide thì khoảng 300 lần mạnh hơn thán khí.

Thấy không? Gia súc là nguyên nhân hàng đầu gây ra khí mê-tan. Và sản phẩm phụ, đồng thời là nitrous oxide, cũng là từ gia súc.
Hiểu ý tôi không? Thịt, trứng, sản phẩm bơ sữa, đều chịu trách nhiệm cho 65% lượng khí thải nitrous oxide trên thế giới gây ra bởi con người.
Bây giờ, quý vị thấy sự việc thế nào rồi? Được.

Chúng ta đều biết từ các báo cáo khoa học và Liên Hiệp Quốc. Cho nên bây giờ thậm chí chúng ta cũng biết rằng khí mê-tan và nitrous oxide nguy hại hơn, độc hơn thán khí.

Và chúng ta có rất nhiều khí đó. Chúng ta có ít thán khí trong bầu khí quyển hiện giờ hơn những gì thậm chí chờ chúng ta dưới lòng biển.

Bởi vì biển cả, sông ngòi cũng hút thán khí và tồn trữ ở đó. Khi thời tiết lạnh, khí này bị nén lại đó và nằm đó, vô hại.

Nhưng bây giờ khi thời tiết đang trở nên ấm hơn và những hơi độc này sẽ thoát ra… nó đã bắt đầu thoát vào không khí, như quý vị đã biết từ báo cáo khoa học. Hiện nay, lớp đất băng đang tan mỗi ngày. Và khí mê-tan, hay ngay cả những hơi độc khác đang thoát ra vào bầu không khí. Tôi thật sự hy vọng và cầu nguyện có người sẽ nghe.
 
Khí mê-tan và nitrous oxide được tạo bởi việc chăn nuôi, nuôi gia súc, nuôi thú vật. Cho nên chúng độc hại hơn, nguy hiểm hơn thán khí rất nhiều.

Bởi vì bầu khí quyển đang trở nên ấm hơn, và vì vậy khí mê-tan đang từ từ nổi lên. Nếu ngăn được nguyên nhân tệ nhất của hâm nóng toàn cầu, nghĩa là chăn nuôi gia súc, thì chúng ta sẽ có thể cứu vãn địa cầu. Chúng ta phải ngừng sự sát sinh người hay thú vật. Chúng ta phải ngừng sản xuất các sản phẩm có động vật. Chúng ta phải ngưng dùng những thứ này. Nhé?

Ba cái ngưng:
ngưng sát sinh,
ngưng sản xuất,
ngưng sử dụng.
Và ngưng ăn,
dĩ nhiên là ngưng ăn thịt.

 
Rồi mọi điều còn lại có thể theo sau, ngay khi kỹ thuật cho phép. Bởi vì, kỹ thuật cần có thời gian.

Tốt nhất là ngưng ăn thịt, ngưng sát sinh thú vật, ngưng chăn nuôi thú vật. Rồi khí mê-tan và khí nitrous oxide sẽ ngưng. Như vậy chúng ta đã cắt giảm một hàm lượng lớn ô nhiễm ra khỏi không khí, và cắt đứt tiến trình hâm nóng toàn cầu. Tôi đã nói rồi, 80% sẽ được cắt giảm hầu như tức khắc, và chúng ta có thể thấy kết quả trong vài tuần.

Bởi vì nếu quý vị không tiếp tục nuôi thêm thú vật, thì sẽ có ít khí mê-tan hơn, nếu chúng ta không ăn thịt thì sẽ không cần vận chuyển, và cần ít nhiên liệu hơn.

Tất cả những người này có thể được huấn luyện để làm những việc khác. Sẽ có ít nạn đói hơn, vì chúng ta sẽ dùng nông sản, ngũ cốc để ăn thay vì nuôi thêm thú vật trong tương lai.

Cho nên chúng ta không còn nạn đói nữa, và sẽ không còn chiến tranh vì nạn đói nữa. Hiệu quả rất rộng lớn. Cứ nhân lên, và rồi quý vị hiểu điều tôi muốn nói. Bởi vì khí mê-tan đã bị lưu giữ bao thế kỷ nay, do việc chăn nuôi, vào sông hồ, vào lớp hàn băng, vào trong biển, và bây giờ nếu băng tan thì hơi độc cũng sẽ được thoát ra. Hơn thế nữa, chúng ta mỗi ngày chăn nuôi thêm thú vật, tạo thêm khí mê-tan, thì sẽ không bao giờ dứt. Chúng ta sẽ cứ càng ngày càng bị phiền phức hơn, càng lún sâu vào rắc rối nhiều hơn. Cho nên, hãy ngưng sát sinh thú vật, ngưng nuôi thêm thú vật. Quý vị biết, thú vật sẽ ra đi, khi hết kiếp của chúng, một cách tự nhiên. Chúng ta không tạo thêm khí mê-tan nữa, như vậy là tốt nhất, phải không?

Ngay cả đứa trẻ năm tuổi cũng hiểu điều đó. (Dạ.) Nhưng tôi hy vọng có người đang lắng nghe. Quý vị hiểu không?

Hội viên của hội (nhóm): Dạ.
Thanh Hải Vô Thượng Sư: Bởi vì tôi đã nói với đầu gối của tôi bao năm nay.

Hội viên của hội (nhóm): Dạ.

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Cho nên, dù thế nào, dù chuyện gì xảy ra, tôi cũng đã và đang làm trọn khả năng. Quý vị cũng đang làm trọn khả năng. Chúng ta làm được gì khác? Còn câu hỏi gì nữa không?

Hội viên của hội (nhóm): Dạ.

Hội viên của hội (nữ): Dạ, thưa Sư Phụ. Nghe nói có trẻ em thời đại mới, và chúng đã đến để giúp nhân loại. Thưa có phải vậy không? Chúng ta làm sao có thể chắc chắn rằng thông điệp của chúng được quảng bá mà không bị xã hội ngăn chận?

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Thông điệp của trẻ em thời đại mới. Chúng đã đến. Quý vị là trẻ em của thời đại mới. Giả sử chúng đã đến rồi, và chúng có thể làm gì? Dân số thế giới phải thay đổi lối sống thành cao thượng hơn. Bằng không, cả mới lẫn cũ cũng đều bị ảnh hưởng.

Khi cả hai quý vị đều ngộ độc, rất khó để giúp nhau. Ở mức độ nào đó, quý vị cũng bị ảnh hưởng. Quý vị hiểu không? Giống như người hút thuốc, và người nhiễm khói thuốc. Họ cũng bị ảnh hưởng, cho dù không hút thuốc. Được, bây giờ quý vị thấy, những người gọi là có tuổi cũng đến đây lúc ban đầu để làm một số việc tốt, để sửa chữa, làm rạng rỡ tinh cầu, làm đẹp vũ trụ, trên tinh cầu này.

Nhưng độc chất của thế gian này, qua thịt, rượu, thuốc lá, ma túy, chất say, v.v., đã đúc một xiềng sắt vào sức mạnh tinh thần, thể chất, cảm xúc của họ đến nỗi họ không thể làm người họ lẽ ra nên làm. Họ không thể suy nghĩ cách họ lẽ ra nên suy nghĩ. Họ không thể làm điều họ muốn làm. Chỉ một số ít người có thể vẫn tỉnh thức, hoặc được đánh thức. Rồi số ít người còn thức này cố gắng hết sức để đánh thức các người khác. Đôi khi họ thành công, nhưng thường rất khó khăn. Do đó chúng ta phải tự giải độc mình trước khi có thể giúp người khác, thời mới hay thời cũ.

Bởi vì về thể chất, nếu chúng ta say sưa hoặc bị nhiễm độc, chúng ta không thể giúp được ai cả, ngay cả bản thân mình. Cho nên, nếu muốn giải độc cho bản thân, chúng ta phải tránh gây độc thêm cho thân thể và tinh thần qua việc ăn thịt, uống rượu, hút thuốc, ma túy, bất cứ chất mê độc nào không tự nhiên cho thánh thể của chúng ta. Rồi thì thân thể và tinh thần sẽ lấy lại sự trong sáng, hiểu không? Bởi vì, nếu thân thể khỏe mạnh, đầu óc cũng sẽ minh mẫn, và rồi chúng ta có thể suy nghĩ tốt hơn, trở thành chính mình, khôi phục lại trí huệ và Tự Tánh của mình, như chúng sinh nguyên thủy trước khi đến thế gian này. Khi thân thể lành mạnh, đầu óc sẽ minh mẫn. Rồi chúng ta có thể nhận phúc tin rõ hơn.

Sự truyền đạt sẽ không bị nhiễu loạn, không bị ngăn trở. Bằng không, có thể rất khó chứng minh, hay thậm chí không thể được. Còn tùy chúng ta sa lầy sâu bao nhiêu vào sự ô nhiễm của thế gian, tùy chúng ta đã bị nhiễm độc hay đầu độc mình bao nhiêu.

Tùy vào mỗi ngày chúng ta thâu thập bao nhiêu chất độc của thế gian. Do đó hãy tịnh hóa bản thân, rồi chúng ta sẽ thấy sự thay đổi lớn hầu như tức khắc. Nhưng tôi hy vọng người ta sẽ thay đổi, bởi vì điều này rất hợp lý. Nếu quý vị cứ tự đầu độc mình, quý vị không thể suy nghĩ, không thể khỏe mạnh về thể chất, về tinh thần.

Hội viên của hội (nhóm): Dạ.

Hội viên của hội (nữ): Dạ phải, thưa Sư Phụ. Cám ơn Sư Phụ.

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Không có chi.

Hội viên của hội (nữ): Kính chào Sư Phụ, và kính mừng Sư Phụ.

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Chào. Hoan nghênh quý vị.

Hội viên của hội (nam): Sư Phụ có cảm thấy rằng nạn đói thế giới sắp xảy ra không?

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Nó đã đến rồi. Đã xảy ra rồi. Quý vị đã nhìn thấy. Tại nhiều nơi của thế giới, nạn đói đã là một sự thật, sự thật mỗi ngày, và không chỉ hôm nay, mà đã từ lâu rồi.

Chỉ là ngày càng tệ hơn ngày nay, càng rõ ràng hơn. Nếu quý vị mở bất cứ đài truyền hình nào, đài phát thanh nào, đọc bất cứ tờ báo nào, cũng có đầy báo cáo, hầu như hàng ngày, về nạn đói thế giới, khan hiếm thực phẩm, giá thực phẩm quá mức, nhu cầu hàng ngày quá đắt đỏ, nhu cầu căn bản không kham nổi. Thường xuyên xảy ra thiên tai chưa từng có. Và mùa màng thất thoát do thời tiết xấu, và mực nước biển dâng cao không ngưng được, giá xăng lên cao, thiếu hụt đủ thứ, các bệnh bất trị hay mới lạ, đều đang xảy ra ngay bây giờ. Không chỉ nạn đói thế giới.
 
Hội viên của hội (nam): Cám ơn Sư Phụ.

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Không có chi. Tôi rất tiếc phải vẽ lên bức tranh này, nhưng sự việc là như vậy. Quý vị hỏi tôi, nên tôi nói.

Hội viên của hội (nữ): Thưa Sư Phụ, xin Ngài cho lời khuyên, đâu là cách tốt nhất để với đến các nhà lãnh đạo thế giới hầu thuyết phục họ về những ảnh hưởng của hâm nóng toàn cầu để họ sẽ hành động tức khắc?

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Quý vị đi gặp họ nếu được. Quý vị viết thư cho họ, viết thư thật nhiều. Gửi điện thư cho họ, gửi điện tín, viết thư cho họ. Viết cho các tờ báo.

Nói với đài truyền thanh.
Nói với đài truyền hình.
Làm phỏng vấn.
Nói với mọi người quý vị biết.
Vận động hành lang nơi nào có thể làm được.
Nói với các nhà lãnh đạo quý vị biết.
Nói với bạn bè của họ,
nếu quý vị không quen biết vị lãnh đạo, quý vị nói với bạn bè, gia đình, người quen, người hầu bàn của vị lãnh đạo, người giúp việc nhà, người giặt ủi, tài xế, người nhà, con em của họ, những con em học cùng trường với con cái quý vị, nhân viên của họ, thư ký của họ, bất cứ ai quý vị nghĩ có thể đến tai những nhà lãnh đạo trong cách chấp nhận được. Dĩ nhiên, đừng làm trái phép, ý tôi là vậy.

Bởi vì tôi cần quý vị ở bên ngoài, cần quý vị tự do để làm việc. Một số quý vị nhất định biết ít nhất một số nhà lãnh đạo, hoặc người có khả năng giúp, đến được các nhà lãnh đạo trực tiếp hoặc gián tiếp. Hãy cố gắng tối đa. Bất cứ gì có thể làm, nếu quý vị có thể.

Hội viên của hội (nữ): Dạ, Sư Phụ.

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Hoặc bạn của quý vị biết ai đó. Hoặc bạn của bạn của bạn của bạn của bạn của bạn quý vị, và bạn quý vị, bạn quý vị biết người nào đó. Với ra ngoài. Cố gắng tìm, nói chuyện với họ, viết thư cho họ, gây tiếng vang. (Dạ.)

Được chứ? (Dạ.)

Bởi vì các nhà lãnh đạo cũng cần lời khuyên. Đôi khi họ quá bận rộn với những việc cấp thời hàng ngày, hoặc việc thường lệ, hoặc lễ tân, rồi họ quên. Được. Cám ơn quý vị đã hỏi.
 
Hội viên của hội (nữ): Cám ơn Sư Phụ.

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Và cố gắng làm điều đó.

trackback : http://suprememastertv.tv/bbs/tb.php/environment_au/14