Cứu Thú Vật, Cứu Tinh Cầu    Phần 2
Phần 1 ( 86 MB )
Phần 2 ( 84 MB )


Thanh Hải Vô Thượng Sư: Thỉnh thoảng chúng ta có thể đến.
 
Nơi này đẹp. Và dân chúng ở đây cởi mở, quý vị thấy không? Tôi có thể gặp quý vị ở chỗ khác, nhưng tôi thích ông ấy. Tôi chỉ thích ở đây. Tôi nghĩ, được, hãy cùng đến đây và cắm trại ngoài trời với nhau, bởi vì ông ta thật tử tế.
 
Ông không làm việc vì tiền. Ông ta làm việc bởi vì ông ta nhiệt tình..


Nam: Tôi làm việc cũng vì tiền.

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Dĩ nhiên, tất cả chúng ta cũng đều làm vậy. Nhưng quý vị có thể thấy, không phải…

Nam: Đây là những gì tôi nói, tôi là con cừu đen của tâm linh.

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Không, không đâu..

Nam: Giữa tâm linh và giữa... …

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Không, chúng ta đều làm vậy..

Nam: …thiển cận.

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Không, tất cả chúng ta đều làm vậy. Nhưng chúng ta phải kiếm sống lương thiện. Chúng ta đều kiếm tiền. Tất cả chúng ta làm việc để kiếm tiền, kể cả tôi nữa. Tôi không lấy tiền từ bất cứ ai. Không nhận cúng dường, dù bất cứ nguyên nhân nào. Tôi làm việc kiếm tiền và ai cần, nếu có thể, tôi giúp người đó. Đó là nguyên tắc chúng tôi. Tất cả chúng tôi đều làm thế. Nếu quý vị muốn biết về chúng tôi, thì đó là nguyên tắc. Chúng tôi là như vậy. Do đó, quý vị có thể thấy rằng ông ta không phải vì tiền. Bằng không, lạy Chúa, 350 người mà ông ta cống hiến miễn phí. Đây là lần đầu tiên chúng tôi từng được cống hiến như thế này. Chúng tôi mến anh về điều đó, nhưng không thể nhận. Họ là người tốt. Họ cũng giàu. Họ có thể trả tiền. Phải, họ rất tốt.
 
Tôi đã nói với họ là rất rẻ. Tôi nói với họ trước khi họ đến đây, rằng không sao. Quý vị có thể đến chung vui ở đây, không cần mang theo gì cả, và chỉ cần thư giãn.

Nam: Chúng ta có lễ mừng sinh nhật hôm nay. Có người nói với tôi rằng hôm nay có bánh.

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Có bánh. Cho tôi?

Nam: Bánh dành cho Ngài.

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Tại sao vậy? Không sớm quá sao? Họ tử tế quá. Họ thật dễ thương. Tôi không biết tại sao lại dành cho tôi. Hôm này là ngày gì đặc biệt?

Nữ: Cho một người nữ đặc biệt.

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Người nữ đặc biệt. Ồ. Sinh nhật? Quá sớm không? Không sao. Được không?

Không, không hẳn vậy. Họ vừa gặp tôi hôm nay, nên họ làm. Bình thường chúng tôi không làm vậy. Bình thường chúng tôi không làm sớm.
 
Không, không phải hôm nay. Nhưng họ đến hôm nay, nên...

Nam: Mỗi ngày đều là sinh nhật.

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Mỗi ngày đều là sinh nhật. Chúng ta tái sinh mới lại. Chúng ta tái lập nguyện để cải thiện mới lại, chúng ta tái lập nguyện để làm tốt hơn mỗi ngày, cho nên đó là sinh nhật, cũng được..

Nam: Có ai hút thuốc không?

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Lửa? Chúng tôi không hút. Chúng tôi không uống rượu. Chúng tôi ăn chay. Không rượu. Không thịt. Không hút thuốc, cần sa. Không gì cả. Trong sạch. Tất cả họ, tất cả đều ăn chay. Không hút thuốc, uống rượu, không hút cần sa ma túy. Tất cả họ, và họ luôn nói thật, và tất cả những chuyện đó. Thương yêu láng giềng.
 
Bánh thật đẹp. Đây là sinh nhật cho tất cả chúng ta. Mỗi ngày chúng ta khôi phục sức mạnh để làm người tốt trên địa cầu, và giúp bất cứ ai mình giúp được và cải tiến bản thân. Vâng, quý vị muốn thổi không? Quý vị là người trẻ nhất. Ồ. Quý vị cắt bánh bởi vì quý vị là người nhỏ nhất, và quý vị thật xinh đẹp. Đây rồi, hãy làm theo ý cưng thích, không sao cả.

Nam: Ngài cũng nói tiếng Pháp?

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Có, chút ít thôi. Không nói nhiều nhưng nói chút ít.
Được. Hãy cùng ăn với nhau. Xong rồi đây.

Nam: Có lẽ, Ngài biết chúng ta làm gì?

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Sao?

Nam: Nếu mọi người có thể đến với một miếng nhỏ…
 
Thanh Hải Vô Thượng Sư: Phải. Nhưng tôi không nghĩ đủ cho 300 người.

Nam:Không, chỉ cắt một chút.

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Em muốn không. Có muốn ăn với bố không?

Nam 2: Con bị tiểu đường.

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Ồ, xin lỗi vậy.

Bé gái: Con ăn kiêng.

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Ăn kiêng?

Nam 2: Dạ, cô bé ăn kiêng.

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Ông thật sự… Đến đây, đến đây. Tiếp tục đến. Vào đây. Chia sẻ một ít. Mọi người lấy chút ít, được không?

Nam: Đưa cho tôi vài cái đĩa, lấy nhiều đĩa lên.

Girl: Dạ, để con đi kiếm. Ở đây có vài cái. Cưng ơi, ở đây có nhiều lắm.
 
Thanh Hải Vô Thượng Sư: Quý vị chia với nhau mỗi người một chút, nhé? Ngay cả miếng đó, hiểu không? Ngay cả miếng nhỏ đó, quý vị cũng chia ra 3-4 người, như vậy ai cũng có phần. Ồ, thật tuyệt. Đây là bánh thuần chay, không trứng, không sữa. Nên quý vị cũng ăn được. Chỉ chút ít, để tượng trưng.

Nam: Chỉ nếm thôi.

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Bánh này thuần chay, không sữa, không trứng. Cho nên quý vị rất an toàn ở đây với chúng tôi. Bánh thuần chay, đúng không?

Nữ: Dạ.

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Chúng tôi có người nấu bếp giỏi, và đủ loại người ở đây. Trong lúc này, tôi chia sẻ quý vị những gì tôi đang làm. Được chứ? Tôi đã giúp một số người kém may mắn, như cách quý vị làm vậy. Tuần rồi, tôi làm việc “trọng đại,” như cho chim bồ câu ăn. Nhưng tôi đã làm một việc “trọng đại hơn” thế, như là tuần rồi, tôi làm bậc thang để vào một ao nước lớn.
 
Bởi vì thú vật vào trong ao đó, và chúng không trèo ra được. Và chúng chết chìm trong đó. Rất gần đây ở trong rừng. Cái đó giống một ao nước cho nông nghiệp trước kia. Nhưng bởi vì ao đã bị bỏ hoang.
 
Chúng ta phải chia nhau bởi vì mình không có nhiều. Như thế mọi người đều được chút gì đó.

Nam: Quý vị thấy Ngài nói tiếng Pháp. .

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Chút ít, nói chuyện thường thôi.
 
Quý vị biết, ao nước đó được làm để hứng nước mưa, đó là một ý kiến hay, để dành nước mưa dùng cho nông nghiệp. Nếu quý vị có vườn tược và muốn tiết kiệm nước cho tinh cầu, quý vị có thể đào ao hoặc mua loại đã làm sẵn, và để ở trong vườn để thu thập nước mưa cho vườn của mình.
 
Đó là ý kiến hay. Quý vị thậm chí có thể dùng nước đó giặt quần áo, dội nhà vệ sinh, tắm với nước đó. Nhưng hãy nhớ, nếu ao sâu và tường không thoai thoải, thì thú vật không thể lên xuống được.
 
Nên, nếu quý vị có ao như vậy… nói quý vị biết, bởi vì bình thường ao nước được làm tròn như vầy. Và tường thì phẳng và đứng như thế này, 90 độ thẳng góc. Cho nên, nếu quý vị có ao như thế, quý vị phải làm bậc thang nhỏ bằng gỗ hay sắt, để thú vật có thể leo lên leo xuống uống nước, mà không bị chết chìm trong đó. Bởi vì láng giềng của tôi có ao như vậy và chó của ông chết chìm ở đó. Và ông ta nói với tôi về chuyện này. Vì vậy chúng tôi đến đó.
 
Đó không phải đất của ông nhưng bên cạnh đất của ông, và chó của ông chết trong ao và ông rất đau lòng. Và sau khi ông ta nói với tôi về chuyện đó, ông ta nói ông cũng tìm thấy một con cáo chết trong đó, chết chìm. Quý vị biết tại sao không? Bởi vì chúng có thể bơi, nhưng vào tháng 8, nước rút xuống còn một nửa ao, và nếu ao quý vị mua có tường làm bằng xi-măng thẳng đứng, thì thú vật không bao giờ có thể leo lên được.
 
Chúng cần uống nước, nên có lẽ chúng liều mạng xuống uống, nhưng không leo lên được. Cho nên quý vị phải làm như... rất đơn giản, thậm chí quý vị có thể mua một hàng rào cứng.
Và buộc hai thanh sắt ở hai bên, loại hàng rào lưới cứng, rồi buộc hai bên lưới vào hai thanh sắt và để nghiêng, thật nghiêng xuống ao. Đừng để quá thẳng thì thú không thể leo lên được mà phải để nghiêng hẳn ngang qua ao tận dưới đáy. Cho dù nước ao cạn thấp, chúng vẫn có thể đi xuống uống và leo lên an toàn. Hiểu không? (Dạ hiểu.)
 
Do đó đôi khi, chúng ta làm điều tốt, nhưng quên không lưu ý, và thay vì vậy lại trở thành tai họa. Còn một điều nữa.
 
Nếu quý vị có lưới hay gì đó treo đâu đó, như khi quý vị làm nông nghiệp, quý vị muốn hái trái ô-liu bằng lưới, chẳng hạn vậy, quý vị phải cất lưới đi cẩn thận. Cất vào trong phòng, để thú vật khỏi bị vướng vào lưới. Tôi thấy ở Monaco đây, nhiều chim bồ câu không có ngón chân.
 
Và tôi phải cắt một miếng lưới, ra khỏi một chim bồ câu. Tôi cần nhiều tuần mới làm được, bởi vì chim bồ câu phải quen với tôi, mới để cho tôi làm. Rồi nó để tôi làm, nhưng tôi thấy vài ngón chân khác bị đứt. Quý vị biết tại sao không? Khi lưới ny-lông vướng và cứ siết chặt vào ngón chân của chim, thì dần dần ngón chân bị cắt mất lưu thông máu từ cơ thể, và rồi ngón chân rớt ra. Cho nên nhiều chim bồ câu chỉ còn lại hai ngón chân, đôi khi còn lại ba ngón, và những ngón kia chỉ còn lại ngón cụt thôi. Đó cũng làm tôi đau lòng. Cho nên đôi khi tôi đến và cố gắng cho chúng ăn, rồi chúng quen với tôi. Và chúng đến, tôi bắt chúng và cắt dây lưới ny-lông quanh chân cho chúng. Nhưng rất khó.
 
Cho nên nếu quý vị thấy như vậy, cố gắng giúp đỡ. Quý vị đừng bắt bằng tay, hiểu không? Quý vị để chim đi vào trong phòng, hoặc trong vườn quý vị rồi dùng một khăn tắm lớn và trùm khăn tắm lên nó. Rồi nhẹ nhàng nói với nó, dịu dàng: “Tôi chỉ muốn giúp bạn thôi,” nói chuyện với nó.
 
Rồi từ từ mở khăn ra, từ từ, và chỉ mở để thấy chân. Đừng ấn quá mạnh, nó có thể bị… sức ép quá mạnh, làm gãy gì đó.
 
Nhưng nếu quý vị không biết cách làm, hãy tìm chuyên gia, hiểu không? Và hãy làm với tình thương. Cố gắng thu dọn tất cả lưới, lưới ny-lông, bất cứ chỗ nào quý vị có thể. Quý vị hiểu tôi không? Để chim chóc không bao giờ bị vướng vào lưới. Thú vật trong hoang dã, chúng sống rất…, đôi khi tôi ao ước tôi có thể nuôi tất cả chúng. Bởi vì rất khổ sở cho tôi nhìn thấy những điều này, khi chúng đói, và tôi đi ra công viên, bất cứ nơi đâu, tôi có những lát bánh mì mềm, bánh mì nâu, và tôi xé thành mảnh nhỏ để cho chúng ăn.
 
Còn một điều nữa. Tôi thấy một số chim bồ câu và hải âu, chúng thường bay đến gần một nhà hàng, nơi tôi thỉnh thoảng đến. Và chúng hiểu biết vô cùng. Chúng chỉ đứng đợi và mỗi khi khách hàng để dư lại thức ăn, thì chúng bay thẳng đến đó để ăn. Chúng không bao giờ bay trực tiếp đến chỗ họ để bánh mì và các món ăn khác.
 
Chúng biết như vậy. Chúng biết rằng chúng chỉ ăn thức ăn dư, và điều đó thật sự khiến tôi cảm động. Chúng thật lịch sự và biết thân phận. Chúng không nhảy lên chỗ xếp các ổ bánh mì. Chúng chỉ đợi đến khi khách hàng ăn xong, và còn dư lại gì đó, rồi mới bay lại ăn. Tôi luôn luôn quan sát vậy.
 
Chúng thật sự hiểu thân phận của chúng. Chúng không thái quá. Do đó nhà hàng như lờ đi, xem như không thấy. Và nếu tôi ở đó, dĩ nhiên tôi để dư một chút thức ăn lại trên bàn, và họ nói: “Đừng, đừng.” Nhưng, quý vị biết, tôi thì: “Được, được.” Đôi khi chỉ một ít thôi. Nhưng nếu nhà hàng nói đừng, quý vị tốt hơn nên tôn trọng họ. Hiểu không? Và quý vị lấy bánh mì dư hoặc bánh mì nào quý vị muốn cho, đến một nơi khác. Ý kiến hay để có một bánh như vậy. Cám ơn quý vị. Người Mã Lai nướng bánh? Cám ơn quý vị, cám ơn. Bánh ngon. Tôi chỉ thử một miếng để biết có phải thật ngon không.
 
Chao ôi, bánh thuần chay, Chúa ơi, tuyệt vời. Ai nói chúng ta cần trứng? Bây giờ họ cho trứng vào mọi thứ, mỗi ngày, ngay cả trong kem lạnh. Tôi không tin được. Nên ngay cả kem lạnh, tôi cũng không ăn được nữa, vì không biết loại nào có trứng hay không.
Họ thậm chí cho vào ngay cả trong mì Ý. Một số mì ống có trứng, một số thì không, cho nên quý vị phải biết.

Nam: Chỉ có cà chua và rau quế.

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Vâng, chỉ có vậy. Pizza thường là an toàn. Nếu quý vị có thể yêu cầu họ chỉ để xốt cà chua và gia vị oregano hoặc rau quế, thì đó là cách an toàn nhất để ăn. Mì Ý đôi khi có trứng, cho nên quý vị hỏi người nấu bếp có biết món spaghetti hay lasagna họ dọn lên là có trứng hay không.
 
Rồi quý vị có thể ăn loại chay. Hiểu không? Và món gỏi luôn an toàn. Ngay cả rau sà-lách cũng có rất nhiều chất đạm trong đó. Rất nhiều. Nhưng quý vị phải ăn thật nhiều. Nếu quý vị ăn một chút thì không đủ tốt. Quý vị khỏe chứ? Hay có ai bị gì quanh đây không? Tốt? Cám ơn về cái này. Sinh nhật tôi, sao, quá sớm, nhưng vấn đề là chúng ta không có dịp gặp nhau như mỗi ngày, hoặc mỗi tuần, nên họ cứ mang đến khi có thể. Cám ơn. Cám ơn quý vị rất nhiều. Cám ơn rất nhiều. Cám ơn quý vị rất nhiều. Cám ơn quý vị rất nhiều.
 
Nếu không có chỗ, quý vị có thể chia phòng với nhau. Khi quý vị chia sẻ, thì không đắt lắm. Quý vị đâu cần chỗ lớn, như tôi đã nói. Hiện tại bây giờ, phòng của tôi chỉ bằng kích thước quanh đây. Và tôi hài lòng với nó. Bởi vì nếu quý vị có phòng lớn hơn, quý vị phải bày tất cả đồ đạc ra. Mỗi khi quý vị muốn tìm vật gì, quý vị phải đi, lên xuống cả ngày, như cả dặm, nhiều dặm nữa.
 
Quý vị có xem cuốn phim: “Alexandre le Bienheureux.” Anh chàng đó bị vợ bắt nạt suốt cuộc đời, từ khi thành hôn. Anh ta làm chủ nhiều đất đai; có rất nhiều tiền, nhưng không có quyền hành. Người vợ điều hành mọi thứ. Và rồi, anh ta thậm chí không thể có một con chó thương anh vô cùng.
 
Một ngày, vợ anh qua đời, và rồi anh ta quyết định, bởi vì anh ta luôn luôn ngủ cả ngày, không phải ngủ, mỗi khi phải làm việc, anh ta ngủ gục bởi vì quá mệt mỏi. Người vợ bắt anh làm việc suốt ngày, và rồi, ban đêm anh còn phải làm việc với vợ nữa, quý vị hiểu tôi nói gì, làm gì đó trong phòng ngủ. Cho nên, anh ta luôn luôn rất mệt mỏi. Anh ngủ gục trên cầu thang, ngủ gục trên xe vận tải, ngủ ngoài cánh đồng, ngủ gục khắp mọi nơi. Cho nên, một ngày kia, vợ anh bị tai nạn và qua đời. Ồ, anh quá sung sướng. Xin lỗi, không phải điều tốt, nhưng chuyện là như vậy. Thế rồi, anh ta quyết định anh đi ngủ.
 
Anh ta chỉ nằm trên giường hai, ba tháng liền như thế. Rồi con chó mà anh thương, đi chợ cho anh. Con chó mang giỏ với tiền, đi đến tiệm, và mang thực phẩm về. Rồi tất cả dân làng rất muốn đánh thức anh dậy, bởi vì họ chịu không nổi. Anh chàng đó tiếp tục ngủ mỗi ngày.
 
Họ cố gắng tìm đủ mọi cách. Và anh luôn luôn dùng súng để bắn họ. Anh không bắn vào người họ, mà chỉ bắn lên không trung, để họ sợ.
 
Nếu không, con chó chạy ra, và sủa đuổi họ đi. Chó là bạn bảo vệ tốt. Cho nên anh ngủ trên giường, và khi thức dậy, anh ăn thức ăn trong hộp, rồi ném hộp không ra ngoài. Và rồi, anh tiếp tục ngủ, khi thức dậy lại ăn, rồi ngủ, anh và con chó, cùng nhau như vậy.
Anh ta cứ ngủ trên giường suốt hai, ba tháng. Dân làng cố gắng đủ mọi cách, nhưng cũng không thể đánh thức anh dậy. Một ngày nọ, dân làng nghĩ ra nhiều kế. Chẳng hạn như, không bán thức ăn cho con chó nữa. Vì vậy, con chó đi ra đào khoai ngoài đồng của anh, và mang một ít cà-rốt về cho anh nữa.
 
Thế là anh cũng nấu trên giường. Con chó đi ra đào khoai và cà-rốt và những thứ đó, và mang lên giường cho anh. Và anh chàng này lấy một bình hơi đốt, loại bình hơi đốt để cắm trại, và anh ta nấu với cái chảo trên giường. Và anh sống như vậy vui vẻ với nhau, cả hai người và chó. Một ngày kia, thị trưởng quyết định mời họ đến tòa, để anh giải thích sự kiện. Mọi người đều bực bội bởi vì họ làm việc rất nhiều, và anh chỉ nằm ngủ. Ai chịu cho nổi. Cám ơn, cái này ngon. Xin cho tôi một miếng, cám ơn quý vị.
 
Để dành cho chim bồ câu, khi chúng đến. Nhưng anh ta không đi gặp thị trưởng. Anh ta phái con chó đi cùng với lá thư. Anh ta nói: “Cám ơn rất nhiều lời mời của ông, và tôi gửi chó tôi đến với thư cám ơn của tôi.” Thế thôi. Họ rất bực. Họ bắt giữ con chó. Họ giữ con chó như làm con tin. Cho nên, anh ta không thể có con chó nữa. Thật là khổ. Không ai đi chợ nữa. Không có gì cả. Và anh ta nhớ con chó, nên phải đi ra ngoài.
 
Anh ta đứng dậy và đi ra tìm con chó của anh khắp mọi nơi. Nhưng tìm không thấy. Và sau đó, một nông dân nói: “Nếu anh có chó, anh phải đi ra ngoài với con chó, anh phải dẫn nó đi bộ, anh phải dẫn nó đi chung quanh, anh không thể chỉ bắt nó làm việc suốt ngày cho anh, nào là đi chợ, và như vậy không tốt cho nó.
 
Do đó nó bỏ đi, có lẽ vậy.” Nên anh chàng ngái ngủ nói: “Tôi xin hứa, nếu chó của tôi trở lại, tôi sẽ dẫn nó đi ra ngoài. Tôi sẽ đi khắp nơi với nó. Tôi sẽ thức dậy. Tôi sẽ không ngủ trên giường cả ngày nữa.” Cho nên, họ trả con chó lại cho anh ta. Rồi anh ta giữ lời hứa; dẫn chó đi khắp nơi, và đoạn cuối phim, tôi để quý vị xem. Được không? Phim tựa là “Alexandre le Bienheureux” Đó là phim của Pháp.
 
Alexandre Rất Vui Vẻ.

Man : Alexandre Rất Vui Vẻ.

Thanh Hải Vô Thượng Sư: Phải, phải. “Alexandre de bienheur.” Có nghĩa là Alexandre Vui Sướng. Hay là hạnh phúc, đại khái như vậy. Dù sao, đó là cuốn phim hay, ngoại trừ phần câu cá, tôi không thích, nhưng mọi điều khác đều hay.
 
Tôi đi ra ngoài công viên thỉnh thoảng, cho chim ăn ngoài công viên, bởi vì trong khách sạn, họ không cho phép. Nên tôi mang bánh mì, bánh mì nâu. Và đôi khi mang theo hạt, những hạt mua ngoài chợ, cho chim ăn. Tôi ra ngoài công viên và rải hạt ra. Cho nên, nếu quý vị có món gì còn dư lại, ngay cả bánh mì cứng hay gì đó, đừng vứt bỏ. Hãy đi ra ngoài công viên và cho chim ăn. Tôi cho chim ăn bánh mì mới, tôi không cho chúng ăn bánh mì ‘vứt bỏ,’ nhưng trong trường hợp quý vị có, đồng thời cùng lúc. Hãy mua một ít hạt, thường rất rẻ, và cho chim ăn. Chỉ là cử chỉ chia sẻ. Để chứng tỏ tình thương của quý vị đối với muôn loài, theo cách quý vị luôn nói. Cám ơn cho bánh hôm nay. Nhưng tôi không nhận bánh cho ngày sinh nhật của tôi, bởi vì chưa đến.
 
Tôi nghĩ quý vị mang đến đây để quý vị có thể ăn. Như vậy cũng tốt. Có ai muốn nói gì không? Cưng ơi, bánh mì đâu rồi? Đây này cưng. Ngoài công viên, chim ăn ngay trên tay của tôi. Chúng tin cậy người rất nhanh. Và chim hải âu cùng tất cả, chúng đến ăn ở chỗ của tôi. Phải rồi cưng.
 
Có vài điều tôi muốn nói với quý vị về việc bảo vệ địa cầu. Cho dù toàn thể dân số của địa cầu, mỗi người chỉ ăn chay một nửa, chúng ta đã có thể cứu vãn địa cầu rồi. Đó là cách tốt nhất, nhanh nhất, bởi vì thịt không những ảnh hưởng về đất đai, còn về nước, y dược, năng lượng, chuyên chở, ô nhiễm từ vận chuyển, mọi thứ... và lương tâm, khiến người ta bệnh. Cho nên, nếu quý vị có thể bảo người ta ăn chay, đó là điều tốt nhất quý vị có thể làm cho họ và cho địa cầu. Thậm chí chúng ta có thể giữ lại tất cả phi cơ, tất cả xe hơi, có thể giữ lại mọi thứ như bây giờ, bởi vì thán khí không tệ bằng bệnh lương tâm, và thậm chí không tệ bằng việc dùng quá nhiều nước để nuôi súc vật và phí phạm đất đai, đốn rừng, và vận chuyển. Nếu chúng ta ăn chay, chúng ta vẫn có thể giữ tất cả phi cơ, xe hơi, xe lửa, mọi thứ như bình thường. Thậm chí không cần dựa vào chính quyền vì chính quyền không thể lúc nào cũng làm mọi việc. Chính quyền không thể cấm người ta ăn mặn, chẳng hạn. Có lẽ họ làm được, nhưng không muốn làm.
 
Cho nên cách tốt nhất để cứu vãn địa cầu là cá nhân. Cứ ăn chay và chúng ta giảm được rất nhiều khí methane và rất nhiều ô nhiễm giao thông, nhiều chất phế thải nước và đất, và đất đai đó chúng ta có thể canh tác. Quý vị biết có đủ thực phẩm cho mọi người. Và thực phẩm chúng ta dùng nuôi súc vật, có thể nuôi người đói. Chúng ta không bao giờ đói. Cả địa cầu có thể được nuôi sống nếu người ta ăn chay. Và rồi chúng ta thậm chí có thể giữ lại mọi lối sống mình đang có hiện tại. Như phi cơ. Chúng ta có thể. Dĩ nhiên tốt nhất nếu chúng ta không có. Nhưng dù vậy, cho dù chúng ta vẫn còn xe hơi, phi cơ, xe lửa và các thứ, nhưng chúng ta ăn chay, ý tôi là người địa cầu ăn chay, thì chúng ta vẫn có thể cứu vãn địa cầu. Nhưng không phải mọi người đều biết vậy. Bảo bất cứ ai quý vị có thể để cứu vãn địa cầu. Nhưng nếu chúng ta không nói được, thì là không được.

 


 
 
HỘI NGHỊ KHÍ HẬU THAY ĐỔI VỚI THANH HẢI VÔ THƯỢNG SƯ
THANH HẢI VÔ THƯỢNG SƯ GIẢNG VỀ MÔI SINH
Hội thảo truyền hình với Thanh Hải Vô Thượng Sư và nhân viên Truyền Hình Vô Thượng Sư
Khai thị từ những buổi gặp mặt quốc tế năm 2008 và 2009
NẤU ĂN ĐƠN GIẢN và BỔ DƯỠNG VỚI THANH HẢI VÔ THƯỢNG SƯ
Người Sống Bằng Không Khí
Vua và v.v.
Lời Pháp Cam Lồ
MÀN HÌNH CUỘN GIẢI THƯỞNG TRONG THÁNG
Constructive Scrolls
Màn hình cuộn Hòa Bình & Tự Do
Lời Pháp Cam Lồ của Thanh Hải Vô Thượng Sư
GIẢI GƯƠNG LÃNH ĐẠO SÁNG NGỜI THẾ GIỚI