XƯỚNG NGÔN VIÊN: Trong chương trình hôm nay chúng ta sẽ gặp gỡ hai cậu bé thông minh Marudhupandian từ Ấn Độ và Dinesh từ Sri Lanka. Trong các tai nạn khác nhau, mỗi em đều biểu lộ lòng vô vị kỷ và sự thông minh lanh lợi nếu không nhiều người không còn sống và khỏe mạnh đến hôm nay.
Đây là chuyện của các em. Đó là một buổi sáng bình thường đối với Marudhupandian 13 tuổi sống ở quận Tamil Nadu miền nam Ấn Độ. Em và em gái hai tuổi đang theo dõi Vaigai Express tuyến đường từ Madurai tới Dindigul, chạy qua nhà các em. Khi toa cuối cùng đi qua, thì một tiếng động lớn khiến hai em chú ý. Một thanh sắt bật lên khỏi đường ray. Không tàu nào có thể chạy qua sau đó mà không bị trật bánh nghiêm trọng.
Marudhupandian: Sau khi tàu chạy qua một thanh sắt gần 3 bộ Anh văng ra xa khoảng 15 bộ Anh. Không chần chừ, cháu nghĩ phải thông báo cho ai đó. Vì vậy cháu lao đến chỗ bố và báo cho bố biết. Bố nói cháu đi báo cho người gác cổng của Sillanayakan patti.
XƯỚNG NGÔN VIÊN: Biết rằng tàu khác sẽ đến ngay, Marudhupandian chạy nhanh hết sức tới cổng cách đó khoảng 1 km.
Mẹ: Lúc đó, con trai tôi quay lại sau khi báo cho người gác cổng Sillanayakkan patti, và cho tôi thấy vết thương và máu từ lòng bàn chân do giẫm phải đá. Trong khi tôi nói với nó đây là những việc làm tốt, thì một tàu chở khách từ Dindigul tới Madurai đi đến. Và tôi bắt đầu khóc, sùng kính thần Ayyappa của tôi. Tôi khóc. Tôi khóc. “Ôi, một đoàn tàu đang đến và bao nhiêu người sẽ bị ảnh hưởng!”